Trả lời:
Nhiều cơ quan trong tiểu khung (như bàng quang, tử cung, ruột non hay trực tràng) có thể sa xuống âm đạo, gọi chung là sa sinh dục. Các nguyên nhân gây bệnh:
- Nhóm cơ nâng đỡ các cơ quan trong tiểu khung yếu.
- Chuyển dạ và sinh đẻ.
- Tuổi tác, nhất là với phụ nữ thường phải làm việc nặng.
Để phòng sa sinh dục, nên thực hành thường xuyên bài tập Kegel nhằm duy trì sức mạnh cho nhóm cơ đáy chậu (tập co rút nhóm cơ đáy chậu giống như khi đang đi tiểu thì chủ động dừng lại, tập nhiều lần trong ngày, mỗi lần 20-30 động tác co). Việc mổ lấy thai (thay vì sinh thường) tuy có thể góp phần làm giảm sa nguy cơ sinh dục nhưng có thể gây các biến chứng.
Khi bị sa sinh dục, triệu chứng thường gặp nhất là cảm giác bị đè ép vùng bụng dưới, âm đạo hay trực tràng, giống như cảm giác "ngồi trên quả bóng". Trong trường hợp nặng, bộ phận sa có thể lồi hẳn ra ngoài âm đạo, gây khó chịu vì xuất tiết hoặc chảy máu. Nghiêm trọng hơn, nó có thể gây khó tiểu, dòng nước tiểu yếu và có cảm giác như không tiểu được hết. Nhiều trường hợp bị tiểu són.
Một số rất ít trường hợp có thể bị bí tiểu đến mức phải thông bàng quang cho nước tiểu thoát ra (việc này phải do nhân viên y tế làm). Đôi khi bàng quang bị ứ trệ nước tiểu dẫn đến suy thận. Nếu được phát hiện và điều trị sớm, chức năng thận sẽ trở lại bình thường.
Hiện nay có hai phương pháp điều trị sa bàng quang phổ biến:
- Phẫu thuật.
- Đặt dụng cụ chuyên dụng để nâng bàng quang, gọi là đặt pessary. Đó là một vòng bằng chất dẻo có hình tròn, nhiều kích cỡ khác nhau, được đặt trong âm đạo để giữ cho bàng quang không sa. Nếu đã thích hợp với pessary thì không cần can thiệp phẫu thuật. Chỉ trường hợp đã đặt pessary mà vẫn rò rỉ nước tiểu thì mới cần can thiệp.
BS Đào Xuân Dũng, Sức Khỏe & Đời Sống