Trả lời:
Muốn chẩn đoán ung thư, bác sĩ luôn phải dựa vào việc khảo sát mẫu tế bào hoặc mẫu mô bằng kính hiển vi. Việc lấy mẫu (tế bào hoặc mô) để thử như vậy gọi là sinh thiết, nhiều người còn gọi nôm na là "thử thịt".
Khi bác sĩ khám thấy bệnh nhân có khối u thì sẽ tìm hiểu xem đó là bướu lành hay bướu ác. Thí dụ như với bướu ở tuyến giáp trạng (thường gọi là bướu cổ), nguyên nhân có thể là hiện tượng viêm, hoặc là một bướu lành hoặc là ung thư. Một chỗ da lở loét cũng có thể là do viêm hoặc ung thư. Sau khi thăm khám cẩn thận, dựa trên tính chất của khối u (gọi là chẩn đoán lâm sàng), bác sĩ vẫn phải nhờ đến sinh thiết (thử giải phẫu bệnh) để kết luận chính xác.
Mỗi loại ung thư sẽ có dáng vẻ khác nhau trên kính hiển vi và bác sĩ sẽ tùy theo đặc điểm riêng của từng loại để theo dõi và điều trị.
Thí dụ: Hai bệnh nhân nhập viện vì có bướu ở vùng cổ bên. Kết quả sinh thiết của một người là ung thư hạch (gọi là bệnh Hodgkin), còn người kia là hạch di căn do ung thư. Khi đó, cách điều trị và kết quả trị liệu ở hai bệnh nhân này sẽ hoàn toàn khác nhau. Như vậy, sinh thiết có thể giúp bác sĩ biết chính xác bệnh nhân đã bị loại ung thư gì.
Sinh thiết còn cho biết chính xác là ung thư đã ăn lan tới đâu. Ví dụ nếu sinh thiết là một hạch hoặc tủy xương, kết quả cho biết là ung thư đã xâm nhập tới thì thầy thuốc hiểu nó đã vượt ra khỏi cơ quan gốc. Như thế, nếu chỉ điều trị tại chỗ nguyên phát thì chưa đủ, mà phải phối hợp thêm một liệu pháp toàn thân.
BS Nguyễn Chấn Hùng, Sức Khỏe & Đời Sống